Biển và em
tháng 8 10, 2017
Tuổi mười bẩy thời sừng trâu bẻ gẫy
Em vô tư mới biết biển lần đầu
Ôi sợ lắm sóng dữ dội từ đâu
Xô bờ cát cứ gầm gào mạnh mẽ
Sóng nghịch quá ôm thân em mảnh dẻ
Cũng có khi nó lại vỗ dịu êm
Em dang tay cho sóng lượn êm đềm
Để đón nhận thoáng mênh mông sóng nước
Bất ngờ đến chẳng hề gì biết được
Năm tháng dài em khóa chặt con tim
Làm si mê bao kẻ mộng mơ tìm
Nay tự nguyện hiến mình cho biển cả
Rồi đến lúc sóng hôn em các ngả
Em mê man rạo rực trước thiên nhiên
Thỏa khát khao lòng biển với đất liền
Em ngơ ngẩn tan vào ngàn trùng sóng
Ngày anh đến giữa mây trời lồng lộng
Em thấy anh như ngọn sóng êm đềm
Xòe ôm em bờ cát trắng dịu êm
Tác giả Phan Quang Khuê
0 nhận xét